Louise Élisabeth thường không được ưa thích tại triều đình Tây Ban Nha do có nhiều sự cố và bê bối của mình, bao gồm các hành vi khiếm nhã như mặc đồ ngủ khi đi dạo quanh cung điện và khiêu khích người khác bằng cách phô bày những bộ phận nhạy cảm ở nơi công cộng. Tuy nhiên, các chẩn đoán thời hiện đại cho rằng những hành vi này của Louise Élisabeth là do rối loạn nhân cách ranh giới nghiêm trọng gây ra.[1]
Sau khi trở thành góa phụ, Louise Élisabeth trở về Pháp và qua đời tại Cung điện Luxembourg ở Paris. Hai vợ chồng qua đời mà không có con.
Trước khi kết hôn, Louise Élisabeth được biết đến với danh xưng Mademoiselle de Montpensier (Quý cô xứ Montpensier). Élisabeth lớn lên cùng với một anh trai và năm chị em gái trong đó người anh trai Louis rất thân với Élisabeth.[2]
Élisabeth nhận được nền giáo dục không được cao, tương tự như của hai chị gái Charlotte và Adélaïde vì không được coi trọng.[3] Giống như người em gái Louise Diane, Élisabeth có một nền giáo dục tôn giáo.[3] Có lẽ trong tương lai, Élisabeth được cho là sẽ kết hôn với một vị vương nước Đức hoặc Ý ít người biết đến.[4]
Kể từ năm 1715, cha của Louise Élisabeth, Philippe II xứ Orléans, trở thành người cai trị nước Pháp trên thực tế với tư cách là nhiếp chính cho Louis XV của Pháp. Năm 1718, Chiến tranh của Liên minh Bốn bên nổ ra giữa Pháp và Tây Ban Nha. Do đó để đạt được một thỏa thuận về sự hòa bình giữa hai bên, năm 1720, Quốc vương Felipe V của Tây Ban Nha muốn đạt đã đề xuất một thỏa thuận hôn nhân kép: cô con gái ba tuổi của Felipe V, Infanta Mariana Victoria, sẽ kết hôn với vị Quốc vương Pháp 11 tuổi Louis XV, còn con trai và người thừa kế của Felipe là Luis sẽ kết hôn với một trong những cô con gái của ngài nhiếp chính.[5]
Thân vương phi xứ Asturias
Vào tháng 11 năm 1721, ở độ tuổi mười một, Louise Élisabeth tiến hành kết hôn theo ủy nhiệm tại Paris.[6] Louise Élisabeth và em gái Philippine Élisabeth sớm rời khỏi Pháp để đến Madrid. Bất chấp sự đón tiếp thiếu tôn trọng từ Vương thất Tây Ban Nha, chủ yếu là từ Elisabetta Farnese, mẹ kế của chồng tương lai, Élisabeth kết hôn với Luis của Tây Ban Nha vào ngày 20 tháng 1 năm 1722 tại Lerma. Khi đến Tây Ban Nha để kết hôn, Éllisabeth mang theo của hồi môn trị giá 4 triệu đồng livres.[7]
Mối quan hệ vốn căng thẳng giữa Élisabeth và em gái Philippine trở nên gay gắt hơn khi Philippine bắt đầu được triều đình Tây Ban Nha chú ý nhờ vẻ đẹp, sự quyến rũ và trí thông minh của mình trong khi Élisabeth chưa bao giờ nhận được sự chú ý như vậy. Em gái của Élisabeth sau đó đã đính hôn với Infante Carlos của Tây Ban Nha, một người thừa kế ngai vàng khác của Tây Ban Nha; nhưng hôn ước giữa hai người không thành, và em gái của Louise Élisabeth sau đó được đưa trở lại Pháp và qua đời vì bệnh đậu mùa ở tuổi 19 tại Paris.
Là vợ của người thừa kế ngai vàng Tây Ban Nha, Élisabeth nhận được tước vị Thân vương phi xứ Asturias.
Vương hậu Tây Ban Nha
Ngày 15 tháng 1 năm 1724, Felipe V thoái vị vì sự bất ổn về mặt cảm xúc của mình, do đó con trai Luis trở thành Quốc vương Luis I của Tây Ban Nha, Élisabeth theo đó cũng trở thành Vương hậu nước Tây Ban Nha. Tuy nhiên chỉ sau bảy tháng trị vì, Luis I đã qua đời vì bệnh đậu mùa. Vì không có người thừa kế nên Felipe V đã trở thành Quốc vương Tây Ban Nha một lần nữa. Élisabeth ở lại Madrid một thời gian sau cái chết của chồng, nhưng hành vi của ngài Thái hậu[a] trước cái chết đột ngột của chồng đã khiến cho Élisabeth cực kỳ không được lòng triều đình Tây Ban Nha.
Kể từ khi đến triều đình Tây Ban Nha, Louise Élisabeth ngày càng được biết đến với vô số bê bối. Một vài trong những bê bối đó là những hành vi khiếm nhã, nhưng những hành vi của Élisabeth thường có tính thất thường và cực kỳ bốc đồng như ăn mặc hở hang đi lại, ợ hơi và xì hơi ở nơi công cộng, chạy quanh các hành lang của cung điện hoặc nhảy xuống ngựa để trèo lên cây. Các chẩn đoán hiện đại cho rằng nhiều đặc điểm hành vi của Louise Éllisabeth tương thích với chứng rối loạn nhân cách ranh giới ngoài tầm kiểm soát.[1]
Louise Élisabeth còn xuất hiện ở nơi công cộng một cách bẩn thỉu và hôi hám, từ chối mặc đồ lót, và sẽ cố gắng khiêu khích các cận thần bằng cách để lộ những bộ phận nhạy cảm. Élisabeth cũng từ chối chạm vào thức ăn trên bàn của mình nhưng sau đó sẽ trốn đi và ngấu nghiến bất cứ thứ gì mà bản thân có thể chạm tay vào, cho dù nó có thể ăn được hay không. Những hành vi đó dường như trở nên tồi tệ hơn theo thời gian. Tại một thời điểm, Élisabeth thường lau cửa sổ và sàn cung điện bằng quần áo của mình, khiến các cận thần của mình phải kinh ngạc khi đột ngột cởi bỏ trang phục để lau cửa sổ trong phòng bằng chiếc váy của mình. Chồng của Élisabeth, Quốc vương Luis I, đã viết thư cho cha mình rằng:
“
Con cảm thấy không còn cách nào khác ngoài việc nhốt nàng lại, vì những rắc rối nàng gây ra ngày một nhiều.
”
Luis I sau đó đã giam vợ mình vào một tu viện. Louise Élisabeth đã khóc và viết thư gửi cho chồng những lá thư cầu xin sự tha thứ. Sau đó, Luis cảm thấy có lỗi với vợ và thả Louise ra. Khi Luis lâm bệnh nặng, chính Vương hậu Louise Élisabeth đã cố gắng hết sức để chăm sóc cho chồng khiến cho bản thân có nguy cơ bị lây nhiễm. Tuy nhiên, có lẽ vì sự thị phi và những hành vi kỳ quặc của Élisabeth sau cái chết của Luis, cha chồng của Thái hậu là Felipe V đã tìm cách tiêu hủy cuộc hôn nhân của Élisabeth và Luis. Kết quả là Louise Élisabeth mất đi khoản trợ cấp dành cho Thái hậu Tây Ban Nha và buộc phải quay trở lại Pháp, nơi người cháu họ Louis XV từ chối cho phép Élisabeth cư trú tại Versailles.
Thời kỳ góa phụ
Sau cái chết của chồng, Louise Élisabeth trở về Pháp theo yêu cầu của mẹ, Bà Công tước xứ Orléans. Élisabeth buộc phải sống thầm lặng ở Paris, cách xa Triều đình của người cháu họ Louis XV của Pháp. Với tư cách là Thái hậu Tây Ban Nha, Louise Élisabeth sẽ nhận được khoản trợ cấp hàng năm là 600.000 đồng livres từ nhà nước; tuy nhiên, Tây Ban Nha sẽ không trả tiền trợ cấp vì cuộc hôn nhân giữa Louise Élisabeth và Luis I của Tây Ban Nha đã bị tuyên bố là vô hiệu lực.[6] Khi về Pháp, Louise Élisabeth chính thức được biết đến với tước hiệu Thái hậu của Tây Ban Nha. Điều này dẫn đến tranh chấp giữa Louise Élisabeth với người chị gái Charlotte Aglaé, Công tước phu nhân xứ Modena khi đoàn xe ngựa của Bà Công tước phải để đoàn xe của Louise Élisabeth vượt qua trước vì Vương hậu[b] có địa vị cao hơn Công tước phu nhân.[8]
Louise Élisabeth đến Paris một cách thầm lặng và sống tại Lâu đài Vincennes và Cung điện Luxembourg,[4] nơi đã từng được cha của Louise trao cho chị gái của Louise Élisabeth. Élisabeth qua đời ở đó vào ngày 16 tháng 6 năm 1742 và được chôn cất tại nhà thờ Église Saint-Sulpice ở Paris, gần Cung điện Luxembourg, nơi người anh cùng cha khác mẹ của Élisabeth là Louis Charles làm giám mục.
^Ở các quốc gia châu Âu, góa phụ của một Quốc vương được gọi là Dowager Queen, hoặc Queen Dowager một cách hiển nhiên và được dịch là Thái hậu khi dịch sang Tiếng Việt.
^Về cơ bản ở bên Vương thất châu Âu, Thái hậu vẫn là một Vương hậu chỉ khác là ở trong tình trạng góa bụa. Trong khi ở văn hóa Á Đông, Thái hậu là một tước hiệu cao trọng và có lễ tấn tôn thì ở phương Tây, Thái hậu là một danh xưng hiển nhiên đành cho một Vương hậu là góa phụ và có không hình thức vinh danh nào.