Chung kết Cúp FA 1925

Chung kết FA Cup 1925
Sự kiện1924–25 FA Cup
Ngày25 tháng 4 năm 1925
Địa điểmSân vận động Wembley, London
Trọng tàiG. N. Watson
Khán giả91,763
1924
1926

Trận chung kết FA Cup 1925 là trận đấu bóng đá tranh đoạt ngôi vô địch FA Cup giữa Sheffield UnitedCardiff City diễn ra vào ngày 25 tháng 4 năm 1925 tại sân vận động Wembley do Hiệp hội bóng đá Anh tổ chức. Kết thúc trận đấu, Sheffield United đã giành chiến thắng tối thiểu với một bàn thắng, qua đó lên ngôi vô địch.

Cả hai đội đều tham gia giải đấu từ vòng đầu tiên và đều trải qua năm trận đấu trước khi lọt vào trận chung kết. United chỉ để thủng lưới hai bàn trước trận chung kết, cả hai bàn thua đều diễn ra trong chiến thắng 3–2 trước câu lạc bộ Sheffield Wednesday F.C. ở vòng hai. Cardiff cũng để thủng lưới hai lần trước trận chung kết, một lần tại vòng bốn và một lần tại bán kết. Trong cuộc đối đầu với đội hạng ba Darlington của tại vòng đầu tiên, họ phải đá lại để đi tiếp. Đây là lần đầu tiên một đội bóng từ bên ngoài nước Anh lọt vào một trận chung kết FA Cup kể từ khi Queens Park của Scotland chơi trong trận chung kết năm 1885, đồng thời cũng là lần đầu tiên một đội tuyển xứ Wales lọt vào trận chung kết của giải.

Gần 92.000 khán giả đã đến tham gia theo dõi trận chung kết. Bàn thắng duy nhất của trận đấu được ghi bởi Fred Tunstall của United sau 30 phút khi anh loại bỏ Harry Wake ở rìa vòng cấm Cardiff trước khi hạ gục thủ môn Tom Farquharson. Cardiff đã không thể lật ngược thế cờ và đành chịu thua với kết quả 0–1 chung cuộc sau 90 phút thi đấu. Chiến thắng này mang lại cho United chiếc cúp FA thứ tư trong lịch sử đội bóng. Đây cũng là chức vô địch cuối cùng của Sheffield United tại giải đấu. Cardiff không cần phải đợi lâu trước khi trở lại Wembley hai năm sau đó trong trận chung kết năm 1927 để lần đầu tiên lên ngôi vô địch.

Đường đến trận chung kết

Sheffield United

Vòng Đối thủ Tỉ số[1]
1 Corinthians (h) 5–0
2 Sheffield Wednesday F.C. (h) 3–2
3 Everton (h) 1–0
4 West Bromwich Albion (h) 2–0
Bán kết Southampton (n) 2–0

Bốn bàn thắng của Harry Johnson đã giúp đội bóng hạng nhất Sheffield United đè bẹp đội bóng nghiệp dư Corinthian 5 bàn không gỡ trong vòng đầu tiên của giải trước 3,8 vạn khán giả nhà tại Bramall Lane.[2] Chiến thắng này giúp đội bóng bước tiếp vào vòng đấu thứ hai đối đầu đội bóng cùng thành phố là Sheffield Wednesday F.C.. Trong trận đấu này, Sheffield Wednesday F.C. đã dẫn trước hai bàn trong mười phút mở đầu. Hai bàn thắng của Tommy Sampy và George Green đã giúp United san bằng tỉ số trước giờ nghỉ giải lao. Một bàn thắng khác của Sampy ngay đầu hiệp hai đã giúp United giành chiến thắng 3–2 chung cuộc.[3]

United tiếp tục được thi đấu trên sân nhà ở vòng ba. Tại đây, bàn thắng duy nhất do công của Fred Tunstall là đủ để mang lại cho họ một thắng lợi trước Everton, vào thời điểm đó, số lượng khán giả tham dự kỷ lục tại Bramall Lane là 51.745 người.[4] Con số này nhanh chóng bị vượt qua ở vòng thứ tư khi 57.197 khán giả kéo đến cổ vũ cho United. Tại đây, Tunstall và Johnson lần lượt lập công giúp đội bóng hạ gục West Bromwich Albion với tỉ số 2–0.[5]

Trận đấu tiếp theo được tổ chức trên sân trung lập Stamford BridgeLondon. United đối mặt với đội bóng hạng hai Southampton. Việc góp mặt trong trận đấu này gián tiếp giúp United có lần thứ bảy xuất hiện trong một trận bán kết của giải đấu. Có gần 70.000 người hâm mộ đã đến tham gia cổ vũ hai đội.[6][7] Một bàn thắng muộn trong hiệp một đã giúp United vượt lên dẫn trước. Sau giờ nghỉ, Southampton có cơ hội gỡ hòa khi Harry Pantling phạm lỗi với Bill Rawlings trong vòng cấm. Trọng tài ngay lập tức chỉ tay vào chấm phạt đền. Tuy nhiên, cú sút penalty của Tom Parker đã bị Charles Sutcliffe chặn lại.[7] Bàn thắng sau đó của Tunstall đã chấm dứt mọi hy vọng của Southampton và giúp United giành chiến thắng 2–0 chung cuộc, hiên ngang tiến vào chung kết.[6]

Cardiff City

Vòng Đối thủ Tỉ số[1]
1 Darlington (h) 0–0
Darlington (a) 0–0
Darlington (n) 2–0
2 Fulham (h) 1–0
3 Notts County F.C. (a) 2–0
4 Leicester City (h) 2–1
Bán kết Blackburn Rovers (n) 3–1

Cardiff City tham dự FA Cup với tư cách là một trong những đội bóng được yêu thích để giành chiến thắng trong giải đấu, cùng với Aston Villa và đương kim vô địch giải hạng nhất Huddersfield Town.[8] Trong vòng đầu tiên của giải đấu, họ hòa nhà vô địch giải hạng nhì Darlington. Trận đầu tiên, hai đội hòa nhau tại sân của Cardiff, Ninian Park. Kết quả trên sau đó bị đổ lỗi do tình trạng nghèo nàn của sân dẫn đến sự thiếu hứng thú trong trận đấu. Trận đá lại tại sân Darham's Feethams đã thu hút 18.000 người đến cổ vũ nhưng cũng kết thúc với tỉ số hòa không bàn thắng. Trận đá lại thứ ba đã được sắp xếp tại một địa điểm trung lập, Anfield ở Liverpool, nơi Cardiff cuối cùng cũng vượt qua đối thủ yếu hơn để đi tiếp. Các bàn thắng trong hiệp hai của Len Davies và Willie Davies đã giúp đội bóng giành chiến thắng 2–0 và giành quyền thi đấu trên sân nhà trước Fulham.[8][9] Tại vòng hai, hai đội đối đầu nhau trong điều kiện mưa lớn, khiến trận đấu buộc phải đình chỉ trong mười phút.[10] Tuy vậy, một bàn thắng của Len Davies vào cuối hiệp một là đủ để mang về cho Cardiff chiến thắng 1–0.[11]

Cardiff di chuyển đến Meadow Lane cho trận đấu vòng ba với Notts County F.C. Tại đây, họ đã giành thắng lợi 2–0 nhờ các bàn thắng của Joe Nicholson (người thay thế Len Davies bị chấn thương)[8] và Jimmy Gill.[12] Bàn thắng của Gill đã thu hút được sự khen ngợi đáng kể, phóng viên trận đấu của Cardiff đã mô tả màn trình diễn của anh như sau: "Mục tiêu của Gill là triển lãm nghệ thuật tuyệt vời nhất từng thấy... Anh ấy luồn lách hết đối thủ này đến đối thủ khác, tất cả bọn họ bám theo anh ấy như những con chó săn và khi anh ấy đưa bóng vào lưới, anh ấy đã không cho Albert Iremonger một cơ hội nào".

Cardiff tiếp đón Leicester City ở vòng bốn nơi mà sau hiệp một không bàn thắng, Harry Beadles đã đưa Cardiff vượt lên dẫn trước. Dù vậy, đối phương cũng kịp ghi bàn san bằng tỷ số sau nỗ lực của Johnny Duncan. Trong phút thi đấu cuối cùng, Willie Davies đã ghi bàn trực tiếp từ một quả phạt góc để đưa Cardiff vào bán kết với chiến thắng 2–1.[13] Đây là mùa giải đầu tiên trong bóng đá Anh, một luật mới cho phép các cầu thủ ghi bàn trực tiếp từ một quả đá phạt góc. Đám đông điên cuồng với Davies sau khi anh ghi bàn thắng. Cả đám đông phấn khích lẫn các thành viên của đội bóng và thậm chí cả Davies vẫn không tin rằng họ vừa giành chiến thắng. Jimmy Blair sau đó đã buộc phải quay lại sân từ phòng thay đồ để xác nhận với đám đông rằng Cardiff đã giành chiến thắng.[8]

Trận bán kết được tổ chức tại Meadow Lane, một địa điểm trung lập. Trong trận đấu này, Cadiff đối đầu đối thủ đã năm lần vô địch là Blackburn Rovers. Một trận đấu chặt chẽ đã được dự đoán khi cả hai bên đều khởi đầu tương tự như cái cách họ từng đối đầu nhau tại giải Hạng nhất vào thời điểm đó,[8] nhưng những bàn thắng sớm của Nicholson, Gill và Willie Davies đã đưa Cardiff vượt lên dẫn trước 3–0 trước giờ nghỉ. John McKay đã đáp trả bằng một bàn thắng sau giờ nghỉ nhưng trận đấu đã kết thúc với thắng lợi chung cuộc 3–1 cho Cardiff,[14] qua đó đưa họ trở thành đội bóng xứ Wales đầu tiên lọt vào trận chung kết FA Cup.[8][15][16]

Trận đấu

Trước trận đấu

Trước trận đấu, phần lớn sự tập trung của các phương tiện truyền thông đều tập trung vào ý tưởng một đội bóng bên ngoài nước Anh sẽ có lần đầu tiên đăng quang FA Cup.[17] Đội cuối cùng bên ngoài nước Anh lọt vào trận chung kết trước trận đấu này là Queen's Park của Scotland, đội bóng từng bị Blackburn Rovers đánh bại trong trận chung kết năm 1885.[18] Một hành động đã được đưa ra vào đầu những năm 1920 nhằm mục đích cấm các câu lạc bộ xứ Wales thi đấu tại FA Cup. Mặc dù ý tưởng này đã bị từ chối, nhưng số lượng câu lạc bộ xứ Wales được phép thi đấu ở giải đã bị giới hạn ở con số 14 do quyết định cuối cùng đưa ra bởi Hiệp hội bóng đá Anh. Về phần Cardiff City, câu lạc bộ này đã gia nhập Liên đoàn bóng đá Anh vào năm 1920 và nhanh chóng trở thành một trong những đội bóng hàng đầu tại giải đấu. Trước trận chung kết năm 1925, thành tích tốt nhất của Cardiff tại đấu trường FA Cup đã là lọt vào đến trận bán kết mùa giải 1920–21.[19] Còn Sheffield United đã xuất hiện trong ba trận chung kết trước đó. Cả ba lần, câu lạc bộ này đều vô địch. Đó là các năm 1899, 1902 và 1915.

Trước trận đấu, tờ The Times đã cảnh báo rằng sức mạnh của Cardiff nằm ở khả năng phòng thủ và lưu ý rằng đội bóng này dựa vào "sự vững chắc nơi hàng phòng ngự". Fred Keenor đặc biệt được mô tả là có khả năng "điều khiển mọi trận đấu" trước trận chung kết. Trong khi đó, các hậu vệ như Billy Hardy, Jimmy Blair, Jimmy Nelson cùng thủ môn Tom Farquharson cũng được coi là chìa khóa cho thành công của đội. Mặc dù vậy, hàng tiền đạo của Cardiff không được đánh giá cao. Ngoài ra, đội bóng cũng dựa dẫm quá nhiều vào khả năng thể chất của Joe Nicholson. Anh được đôn lên đá như một tiền đạo trong suốt giải đấu, được kỳ vọng sẽ chơi cao hơn vị trí của cầu thủ ghi bàn hàng đầu Len Davies, người vừa bình phục sau chấn thương.[17][20] Tuy nhiên, Nicholson đã bị nghi ngờ trước trận chiến quyết định khi tự làm mình bị thương sau trận thắng của Cadiff trước Blackburn tại vòng bán kết, khi anh cố gắng trốn thoát khỏi một đám đông người hâm mộ phấn khích bên ngoài sân vận động, anh đã trèo lên mái của một chiếc taxi và bị ngã, dẫn đến một vết cắt ở đầu gối.[8]

Ngược lại, các tiền đạo của Sheffield được The Times coi là linh hồn sức mạnh của đội, đặc biệt là cặp tiền đạo song sát Billy Gillespie và Fred Tunstall. Tuy nhiên, The Times đánh giá hàng phòng ngự của đội bóng yếu hơn so với các vị trí phía trên khi dự đoán rằng trận đấu có thể "biến thành một thử thách" đối với thủ môn Charles Sutcliffe.[17] Đáng chú ý, anh trai của Sutcliffe từng góp mặt trong một trận chung kết FA Cup. Đó là vào năm 1894 khi anh chơi cho đội thua cuộc.[21] Hai cầu thủ Tommy Boyle và Harry Johnson của Sheffield có lần đầu tiên xuất hiện trong một trận chung kết FA Cup, trong khi cha của họ, Peter Boyle và Harry Johnson Sr đều đã giành được cúp FA cùng Sheffield vào năm 1902.[22] Sampy, người từng ghi được hai bàn thắng trong giải đấu, chấp nhận từ bỏ vị trí để ủng hộ Tommy Boyle, nhằm cung cấp thêm sức mạnh thể chất cho tuyến đầu của đội bóng.[23]

Trận chung kết năm 1925 là lần tổ chức thứ 50 của sự kiện. Mặc dù sân vận động Wembley có sức chứa 92.000, nhưng chỉ có 1.750 vé được phân bổ cho mỗi bên, mặc dù FA ngay sau đó đã tăng số lượng lên 4.000 vé do Cardiff nộp đơn kháng cáo.[8][10] Tuy nhiên, ước tính khoảng 40.000 người hâm mộ Cardiff có thể đảm bảo vị trí của mình cho trận đấu thông qua số lượng vé đại trà. Trước trận đấu, các đội được chủ tịch Hiệp hội bóng đá, Charles Clegg giới thiệu trước Công tước và Nữ công tước xứ York. Các ban nhạc của Vệ binh Ailen và Không quân Hoàng gia đã chơi quốc ca trước trận đấu và "Land of Hope and Glory" cùng các bài hát khác trong quãng nghỉ giữa hai hiệp. Trọng tài bắt chính trong trận đấu là G. N. Watson đến từ Hiệp hội bóng đá hạt Nottinghamshire.[23]

Diễn biến chính

Trận đấu bắt đầu một cách hết sức sôi nổi với 20 phút đầu tiên chứng kiến thứ bóng đá hay nhất của trận đấu.[24] Sau này, Billy Hardy của Cardiff đã thừa nhận rằng anh cùng các đồng đội đã hồi hộp như thế nào khi bắt đầu trận đấu, mô tả toàn đội "run rẩy như một con mèo con".[10] Cặp song sát trên hàng tiền đạo của Sheffield là Gillespie và Tunstall đã liên tục thử thách hàng phòng ngự của Cardiff ngay từ rất sớm. Phần lớn thời gian đầu, thế trận nghiêng hẳn về một đội.[23] Cơ hội tốt nhất mà Cardiff có được trong hiệp một rơi vào tay Nicholson, người nhận bóng gần rìa vòng cấm địa. Mặc dù có không gian để tiếp tục dốc bóng, Nicholson lại chọn dứt điểm và nỗ lực của anh đã khiến quả bóng bay trúng vào xà ngang. Nicholson đã gây ra không ít khó khăn cho hàng phòng thủ của Sheffield khi liên tục khuấy đảo hai biên. Anh cũng có cơ hội từ một pha sút phạt từ tình huống phạm lỗi trước đó giữa Ernest Milton với Willie Davies, nhưng đã bỏ lỡ cơ hội.[25] Cardiff có ít cơ hội hơn trong hiệp một. Tờ Devon and Exeter Gazette đã mô tả rằng Cardiff "đặt quả bóng quá vuông, do đó tốc độ bị mất".

Phút thứ 30, đường chuyền của Gillespie bị Harry Wake chặn lại ở rìa vòng cấm của Cardiff. Thay vì phá bóng, Wake do dự và bị Tunstall cướp được. Anh chọn cách hướng thẳng về phía thủ môn Farquharson của Cardiff rồi tung cú sút, ghi bàn thắng mở tỉ số của trận đấu từ cự ly 8 thước Anh (7,3 m).[8][24] Tờ The People đã phải thừa nhận rằng, nếu nhìn vào màn trình diễn của hai đội trong hiệp một, đây "sẽ đi vào lịch sử như một trong những trận chung kết hay nhất từng diễn ra".[25]

Cardiff bắt đầu những phút đầu tiên của hiệp hai theo kịch bản tươi sáng hơn đáng kể nhưng không tận dụng được sự hứng khởi ngắn ngủi của họ để chuyển hóa cơ hội thành bàn thắng. Tình huống tốt nhất của họ trong giai đoạn đầu này đã kết thúc khi Harry Beadles bị phất cờ việt vị.[25] Cơ hội tốt nhất trong hiệp hai được dành cho Sheffield United, khi tiền đạo của họ hướng thẳng về cầu môn Cardiff mà "thực tế không gặp cản trở".[24] Khi quả bóng được đưa tới vòng cấm Cardiff, ba cầu thủ của đội bóng đã nỗ lực rồi thất bại khi không thể chuyển hóa thành bàn thắng thứ hai. Nỗ lực kiểm soát trận đấu của Cardiff bị hạn chế do chấn thương khá nghiêm trọng của Hardy khiến anh phải vật lộn để theo kịp tốc độ trận đấu. Phút 60, Johnson tung cú sút mạnh về phía khung thành Cardiff nhưng Nelson đã kịp thời chặn lại.

Trong những phút cuối cùng của trận đấu, Cardiff tuyệt vọng tìm kiếm bàn thắng gỡ hòa. Tiền đạo Cardiff đã có một pha leo biên tiến thẳng vào vòng cấm trước khi tung ra ba cú sút nhưng đều bị chặn bởi các hậu vệ của Sheffield trước khi Gill thực hiện một nỗ lực cuối cùng nhưng lại quá "nhu nhược và xa".[23] Việc Cardiff liên tục tấn công cũng tạo cơ hội cho Sheffield thực hiện các pha phản công. Trong một tình huống phạm lỗi cuối trận, một cú đá phạt được trao cho Sheffield nhưng họ đã lãng phí, Boyle phá bóng ngay khi quả bóng bay ra từ tay của Farquharson. Trọng tài sau đó thổi còi kết thúc trận đấu.

Thống kê chi tiết

Sheffield United Anh1–0Wales Cardiff City
Tunstall  30'
Khán giả: 91,763[15]
Trọng tài: G. N. Watson (Nottinghamshire)
Sheffield United
Cardiff City
GK Anh Charles Sutcliffe
DF Anh Billy Cook
DF Anh Ernest Milton
HB Anh Harry Pantling
HB Anh Seth King
HB Anh George Green
FW Anh David Mercer
FW Anh Tommy Boyle
FW Anh Harry Johnson
FR Ireland Billy Gillespie (c)
FL Anh Fred Tunstall
Huấn luyện viên:
John Nicholson
GK Ireland Tom Farquharson
DF Scotland James Nelson
DF Scotland Jimmy Blair
DF Anh Harry Wake
HB Wales Fred Keenor (c)
HB Anh Billy Hardy
HB Wales Willie Davies
FW Anh Jimmy Gill
FW Anh Joe Nicholson
FR Wales Harry Beadles
FL Wales Jack Evans
Huấn luyện viên:
Fred Stewart
Vị trí
GK Thủ môn
DF Hậu vệ
HB Half back
FW Tiền đạo
FR Tiền đạo lệch phải
FL Tiền đạo lệch trái

Sau trận đấu

Kết thúc trận đấu, các cổ động viên của Sheffield tràn xuống sân ăn mừng chiến thắng của đội nhà. Cầu thủ ghi bàn quyết định Tunstall được tung hô, vác trên vai của khán giả.[26] Toàn đội Sheffield United vinh dự được đích thân Công tước và Nữ công tước xứ York trao tặng cúp vô địch và huy chương chiến thắng.[24] Đội trưởng Sheffield, cầu thủ Gillespie đã tự mô tả mình là "người đàn ông hạnh phúc nhất nước Anh" khi nâng cao chiếc cúp.[25] Sau khi các đội đã rời sân, Thị trưởng thành phố Cardiff, WH Pethybridge, đã đến phòng thay đồ của Sheffield để chúc mừng họ.[8] Khi trở về Sheffield, đội đã được chào đón nồng nhiệt bởi hàng ngàn người hâm mộ. Sau đó, cả đội di chuyển về tòa thị chính, nơi họ trưng bày chiếc cúp từ ban công của tòa nhà.[27] Tính đến tháng 5 năm 2020, Sheffield United chỉ có một lần lọt vào chung kết nữa, đó là năm 1936.[28]

Bất chấp thất bại, một số cầu thủ của Cardiff vẫn được người hâm mộ cõng trên vai quanh sân.[29] Hậu vệ của Cardiff, Jimmy Nelson đã mang về nhà quả bóng được sử dụng trong trận và sau đó bán đấu giá nó để hỗ trợ cho Bệnh viện Rookwood ở Cardiff. Một bản ghi hình trận chung kết đã được gửi tới Cardiff ngay sau trận đấu kết thúc. Bản ghi này được trình chiếu vào ngay tối hôm đó.[8] Các thành viên của đội vẫn ở lại London thêm hai ngày nữa. Họ trở lại Cardiff vào ngày 27 tháng 4 và được người hâm mộ chào đón nồng hậu. Cùng ngày, thị trưởng thành phố cũng mời toàn đội tham dự một bữa ăn tối.[8]

Harry Wake, người để mất bóng dẫn đến bàn thua, đã nhận vô số lời chỉ trích đáng kể cho màn trình diễn của anh sau trận đấu.[10] Tờ The People nhận xét rằng chỉ bằng một pha sơ sẩy nghiêm trọng đã xóa sạch nhiều thành tích xuất sắc mà chàng cầu thủ này có được.[25] Tuy nhiên, đồng đội của anh, Keenor đã gỡ tội cho Wake trong một cuộc phỏng vấn sau trận đấu, nói rằng "bất kỳ sự đổ lỗi nào cũng phải được gánh vác bởi phần còn lại của hàng phòng ngự mà tôi là một trong số đó. Một tiếng hét mang tính cảnh báo nên được đưa ra cho pha tiếp cận đầu tiên của Tunstall. Wake khônghề ý thức được điều đó". Keenor vẫn lạc quan sau trận chung kết, tự tin dự đoán rằng "một ngày nào đó những người theo dõi của chúng tôi có thể chắc chắn rằng Cardiff City sẽ mang chiếc cúp đó đến xứ Wales". Dự đoán của anh hoàn toàn chính xác khi chỉ đến hai năm sau, chính anh, lúc này là đội trưởng của Cardiff cùng với các thành viên trong đội đã mang về phòng truyền thống chiếc cúp danh giá sau chiến thắng trong trận Chung kết FA Cup 1927 để trở thành đội bóng duy nhất từ bên ngoài nước Anh giành chiến thắng trong giải đấu lâu đời nhất xứ sở sương mù.[30] Wake cũng góp mặt trong đội hình Cadiff năm đó. Tuy nhiên, anh đã bỏ lỡ trận chung kết sau khi bị tổn thương thận trong một trận đấu hai tuần trước đó.[31]

Tham khảo

  1. ^ a b Reyes Padilla, Macario. “England FA Challenge Cup 1924–1925”. RSSSF. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018.
  2. ^ “Exit of Corinthians”. Sheffield Daily Telegraph. ngày 12 tháng 1 năm 1925. tr. 8. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018 – qua British Newspaper Archive.
  3. ^ “Warm time for Bill Inglis”. Sunday Post. ngày 1 tháng 2 năm 1925. tr. 14. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018 – qua British Newspaper Archive.
  4. ^ “City and Rovers Disappoint: Cup-tie facts and figures”. Western Daily Press. ngày 23 tháng 2 năm 1925. tr. 9. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018 – qua British Newspaper Archive.
  5. ^ “F.A. Cup-Fourth Round: Sheffield United rise to great heights to oust the Albion”. Sheffield Daily Telegraph. ngày 9 tháng 3 năm 1925. tr. 8. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018 – qua British Newspaper Archive.
  6. ^ a b “Sheffield United's Seventh Semi-Final”. Star Green 'un. ngày 28 tháng 3 năm 1925. tr. 4. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018 – qua British Newspaper Archive.
  7. ^ a b “The F.A. Cup”. The Times. ngày 30 tháng 3 năm 1925. Truy cập ngày 14 tháng 3 năm 2020 – qua The Times Digital Archive.
  8. ^ a b c d e f g h i j k l Lloyd 1999
  9. ^ “Cardiff through: Darlington mastered in cup replay”. Daily Herald. ngày 20 tháng 1 năm 1925. tr. 10. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018 – qua British Newspaper Archive.
  10. ^ a b c d Leighton 2010
  11. ^ “Downfall of Fulham: Cardiff City triumph in a Sea of Mud”. Daily Herald. ngày 2 tháng 2 năm 1925. tr. 10. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018 – qua British Newspaper Archive.
  12. ^ “A black day for Notts”. Nottingham Journal. ngày 23 tháng 2 năm 1925. tr. 6. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018 – qua British Newspaper Archive.
  13. ^ “Wembley on the Horizon: Fourth obstacle too stiff for Leicester”. Nottingham Journal. ngày 9 tháng 3 năm 1925. tr. 6. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018 – qua British Newspaper Archive.
  14. ^ “Cardiff City win: Blackburn Rovers beaten at Nottingham”. Yorkshire Post and Leeds Intelligencer. ngày 30 tháng 3 năm 1925. tr. 3. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018 – qua British Newspaper Archive.
  15. ^ a b “Sheffield United v Cardiff City, ngày 25 tháng 4 năm 1925”. 11v11.com. AFS Enterprises. Truy cập ngày 15 tháng 5 năm 2020.
  16. ^ Red Dragons - The Story of Welsh Football.
  17. ^ a b c “The Cup Final”. The Times. ngày 24 tháng 4 năm 1925. Truy cập ngày 11 tháng 5 năm 2020 – qua The Times Digital Archive.
  18. ^ “FA Cup winners list: Full record of finals and results from history”. The Daily Telegraph. ngày 27 tháng 5 năm 2017. Truy cập ngày 11 tháng 5 năm 2020.
  19. ^ “Cardiff City”. Football Club History Database. Truy cập ngày 11 tháng 5 năm 2020.
  20. ^ “Association football”. The Times. ngày 25 tháng 4 năm 1925. Truy cập ngày 12 tháng 5 năm 2020 – qua The Times Digital Archive.
  21. ^ “Top team of footballing brothers”. The Times. ngày 18 tháng 3 năm 2009. Truy cập ngày 16 tháng 5 năm 2020.
  22. ^ Matthews, Tony (2005). Football Oddities: Curious Facts, Coincidences and Stranger-than-Fiction Stories From the World of Football. History Press. ISBN 9780752434018.
  23. ^ a b c d “F.A. Cup goes to Sheffield”. The Devon and Exeter Gazette. ngày 27 tháng 4 năm 1925. Truy cập ngày 14 tháng 5 năm 2020 – qua British Newspaper Archive.
  24. ^ a b c d “The F.A. Cup Final”. The Times. ngày 27 tháng 4 năm 1925. Truy cập ngày 12 tháng 5 năm 2020 – qua The Times Digital Archive.
  25. ^ a b c d e “English Cup remains in England”. The People. ngày 26 tháng 4 năm 1925. Truy cập ngày 14 tháng 5 năm 2020 – qua British Newspaper Archive.
  26. ^ “Sheffield Utd. Win the Cup”. Western Daily Press. ngày 27 tháng 4 năm 1925. Truy cập ngày 14 tháng 5 năm 2020 – qua British Newspaper Archive.
  27. ^ “Victor's of the 'Cup'. British Film Institute. Truy cập ngày 12 tháng 5 năm 2020.
  28. ^ “Sheffield United”. Football Club History Database. Truy cập ngày 14 tháng 5 năm 2020.
  29. ^ Doel, Jon (ngày 14 tháng 10 năm 2014). “The Cardiff City time machine: Remarkable pictures tell the story of Bluebirds' forgotten FA Cup final”. WalesOnline. Media Wales. Truy cập ngày 12 tháng 5 năm 2020.
  30. ^ “Fred Keenor: School plaque for FA Cup winner”. BBC News. ngày 12 tháng 11 năm 2013. Truy cập ngày 12 tháng 5 năm 2020.
  31. ^ “Our 'Ern”. Cardiff City F.C. Truy cập ngày 13 tháng 5 năm 2020.[liên kết hỏng]

Thư mục

Read other articles:

Аутран Доураду Имя при рождении порт.-браз. Waldomiro Freitas Autran Dourado Дата рождения 18 января 1926(1926-01-18)[1] Место рождения Патус-ди-Минас, Минас-Жерайс, Бразилия Дата смерти 30 сентября 2012(2012-09-30)[2][1][…] (86 лет) Место смерти Рио-де-Жанейро, Бразилия Гражданство (подданство)  

 

Este artículo o sección necesita referencias que aparezcan en una publicación acreditada.Este aviso fue puesto el 5 de abril de 2010. 2011 Daniel de Roulet (Ginebra 4 de febrero de 1944), es un escritor suizo en lengua francesa. Biografía Tras pasar su juventud en Saint-Imier, realiza su formación como arquitecto, para finalmente trabajar como informático. No es hasta 1997 que se lanza a la literatura como escritor a tiempo completo. Bibliografía La Routine infernale, 1981 A nous deux,...

 

Heinz Rühmann (1946) Heinrich „Heinz“ Wilhelm Rühmann (* 7. März 1902 in Essen; † 3. Oktober 1994 in Aufkirchen am Starnberger See) war ein deutscher Schauspieler, Regisseur und Sänger. Seine Rolle in dem Film Die Drei von der Tankstelle bedeutete 1930 seinen Durchbruch als Filmschauspieler. Seither gehörte er zu den prominentesten und beliebtesten Schauspielern des deutschen Films und wurde einer der bestbezahlten Filmstars der NS-Zeit. Rühmann wurde vorwiegend als komödiantisch...

Singkatan stasiun ini bukan berarti trinitrotoluena. Stasiun Tanjung Barat B15 Stasiun Tanjung BaratLokasiJalan Raya Tanjung BaratTanjung Barat, Jagakarsa, Jakarta Selatan, 12530IndonesiaKetinggian+44 mOperatorKAI CommuterLetak dari pangkalkm 21+221 lintas Jakarta-Manggarai-Bogor/Nambo[1]Jumlah peronDua peron sisi yang tinggiJumlah jalur2Informasi lainKode stasiunTNT0703[2]KlasifikasiII[2]SejarahDibangun kembali2009Operasi layananCommuter Line Bogor Stasiun sebelumnya ...

 

PassengerNguyên quánBrighton and HoveThể loạiAlternative Pop, Rock, folkNăm hoạt động2003–2009Cựu thành viênAndrew Phillips Mike Rosenberg Alon Cohen Tom Mills Stephen Hodd Robin Coward Richard Brincklow Passenger, thường được viết thành /Passenger. (với một dấu gạch chéo ở đầu và một dấu chấm ở cuối) từng là một ban nhạc rock dân gian được thành lập vào năm 2003 ở Brighton and Hove, Anh Quốc. Trưởng ban nh...

 

Place in Artigas Department, UruguayPortones de Hierro y CampodónicoPopulated rural areaand suburb of Bella UniónPortones de Hierro y CampodónicoLocation in UruguayCoordinates: 30°15′55″S 57°34′30″W / 30.26528°S 57.57500°W / -30.26528; -57.57500Country UruguayDepartmentArtigas DepartmentPopulation (2011) • Total323Time zoneUTC -3Postal code55100Dial plan+598 4779 (+4 digits) Portones de Hierro y Campod...

American economist David ZilbermanDavid Zilberman at University of Berkeley 2015BornMay 9, 1947Jerusalem, Mandatory PalestineAlma materTel Aviv UniversityOccupationProfessor University of California, BerkeleyNotable workWolf Prize in Agriculture, 2019Websitewww.professorzilberman.com David Zilberman (born May 9, 1947) is an Israeli-American agricultural economist, professor and Robinson Chair in the Department of Agricultural and Resource Economics at the University of California, Berkel...

 

Phà Vàm Cống là một tuyến phà nằm trên đường quốc lộ 80, nối liền 2 tỉnh Đồng Tháp và An Giang, với bờ phía Đồng Tháp đặt tại ấp Bình Lợi, xã Bình Thành, huyện Lấp Vò, và bờ phía An Giang tại phường Mỹ Thạnh, thành phố Long Xuyên. Bến phà đã ngừng hoạt động vào ngày 30 tháng 6 năm 2019, sau khi cầu Vàm Cống khánh thành và thông xe hơn một tháng.[1] Đến ngày 5 tháng 2 năm 2022...

 

2014 adventure role-playing video game 2014 video gameHeroine's Quest: The Herald of RagnarokDeveloper(s)Crystal ShardDirector(s)Pieter SimoonsComposer(s)Matthew Chastney, Dmitrii ZavorotnyEngineAdventure Game StudioPlatform(s)Windows, LinuxReleaseWW: 20 March 2014Genre(s)Adventure, role-playing Heroine's Quest: The Herald of Ragnarok is an adventure game/RPG hybrid developed by Dutch studio Crystal Shard, set in the world of the Poetic Edda and Norse Mythology. Plot The city of Fornsigtuna i...

Artikel ini membutuhkan rujukan tambahan agar kualitasnya dapat dipastikan. Mohon bantu kami mengembangkan artikel ini dengan cara menambahkan rujukan ke sumber tepercaya. Pernyataan tak bersumber bisa saja dipertentangkan dan dihapus.Cari sumber: Kesultanan Palembang – berita · surat kabar · buku · cendekiawan · JSTOR Palembang Darussalamڤالمبڠ دار السلام1659–1823 Bendera Lambang Bagian Dalam Keraton Kepangeranan Palembang DarussalamI...

 

Емма Гансова Народилася 2 листопада 1939(1939-11-02)Ананьїв, УРСРПомерла 28 листопада 2020(2020-11-28) (81 рік)Одеса, УкраїнаКраїна  Україна СРСРAlma mater Одеський державний університет імені І. І. Мечникова (1962)Галузь соціологіяЗаклад Одеський інститут інженерів морського флоту (1962—19...

 

Список колледжей и университетов штата Иллинойс, США включает частные и общественные университеты и колледжи, осуществляющие подготовку бакалавров, магистров и докторов, а также двухлетнюю подготовку специалистов с ассоциированной степенью. Содержание 1 Частные колле...

1965 film directed by Adurthi Subba Rao Thodu NeedaTheatrical release posterDirected byAdurthi Subba RaoScreenplay byAdurthi Subba RaoBased onKarpagamby K. S. GopalakrishnanProduced byN. N. BhattA. Rami ReddyStarringN. T. Rama RaoBhanumathiJamunaCinematographyM. K. RajuEdited byT. KrishnaMusic byK. V. MahadevanProductioncompanyVijayabhatt MoviesRelease date 12 May 1965 (1965-05-12) Running time150 minutesCountryIndiaLanguageTelugu Thodu Needa (transl. Companion and protec...

 

Mexico is the second-largest Spanish-speaking music market in the world, slightly behind Spain, based on retail value.[1][2] Although long plagued by piracy,[3] the domestic market has strengthened in recent years due to strong growth from digital and streaming services, which account for 66% of the overall value, according to the International Federation of the Phonographic Industry.[4] The following list covers the top-selling albums released in the country b...

 

British television series This article needs additional citations for verification. Please help improve this article by adding citations to reliable sources. Unsourced material may be challenged and removed.Find sources: The Nearly Man – news · newspapers · books · scholar · JSTOR (August 2017) (Learn how and when to remove this template message) The Nearly ManGenreDramaCreated byArthur HopcraftStarringTony BrittonAnn FirbankCountry of originUnited Kin...

Artikel ini perlu diwikifikasi agar memenuhi standar kualitas Wikipedia. Anda dapat memberikan bantuan berupa penambahan pranala dalam, atau dengan merapikan tata letak dari artikel ini. Untuk keterangan lebih lanjut, klik [tampil] di bagian kanan. Mengganti markah HTML dengan markah wiki bila dimungkinkan. Tambahkan pranala wiki. Bila dirasa perlu, buatlah pautan ke artikel wiki lainnya dengan cara menambahkan [[ dan ]] pada kata yang bersangkutan (lihat WP:LINK untuk keterangan lebih lanjut...

 

World War II massacre Massacre of the Acqui DivisionThe island of CephaloniaLocationCephalonia, Ionian Islands, Kingdom of GreeceCoordinates38°15′N 20°35′E / 38.25°N 20.59°E / 38.25; 20.59Date21–26 September 1943Attack typeMass murderSummary executionDeaths6,470 killed 1,315 killed in action against German forces (300 German soldiers were killed in action prior to the surrender of the Italians) 5,155 prisoners of war executed(including General Antonio Gan...

 

Puzzle de Pon!videogiocoSchermata di giocoTitolo originaleパズルdeポン!? PiattaformaNeo Geo Data di pubblicazione 28 novembre 1995 27 novembre 1995 GenereRompicapo TemaFantasy OrigineGiappone SviluppoVisco PubblicazioneSNK DirezioneDon Gabacho ProduzioneTetsuo Akiyama DesignHos Kuro, E-Ayasu, Micoto. A., Tajiman, Tamu ProgrammazioneIsao Basser Teramachi, Gold Finger Iwasawa MusicheKen'ichi Kamio Modalità di giocoGiocatore singolo, multigiocatore SupportoCartuccia Seg...

Soviet dissident (1950–2014) In this name that follows Eastern Slavic naming conventions, the patronymic is Ilyinichna and the family name is Novodvorskaya. Valeriya NovodvorskayaValeriya Novodvorskaya on a rally in Bolotnaya Square, Moscow, 20101st Chairman of the Democratic UnionIn office8 May 1988 – 12 July 2014Preceded byPosition created Personal detailsBornValeriya Ilyinichna Novodvorskaya(1950-05-17)17 May 1950Baranavichy, Byelorussian SSR, Soviet UnionDied12 July 2014(...

 

هذه المقالة يتيمة إذ تصل إليها مقالات أخرى قليلة جدًا. فضلًا، ساعد بإضافة وصلة إليها في مقالات متعلقة بها. (يونيو 2022) ستأتي الصبية لتعاتبك: بدايات زمن التمرد معلومات الكتاب المؤلف غادة السمان(1942 - -) البلد  لبنان اللغة اللغة العربية الناشر منشورات غادة السمان تاريخ النشر 200...

 

Strategi Solo vs Squad di Free Fire: Cara Menang Mudah!