Alfonso của Castilla, Alfonso của Trastámara hay Alfonso Ngây thơ (tiếng Tây Ban Nha: Alfonso de Castilla; Alfonso el Inocente; tiếng Anh: Alfonso of Castile; 17 tháng 11 năm 1453 – 5 tháng 7 năm 1468) là Vương tử Castilla, Thân vương xứ Asturias và là nhân vật biểu tượng của cuộc nổi dậy của các cận thần Castilia chống lại người anh cùng cha khác mẹ của mình là Enrique IV của Castilla.
Sau cái chết của cha là Juan II, Alfonso, mẹ và chị gái gần như bị lưu đày, trong khi Thái hậu Isabel bị đưa đến Arevalo thì hai chị em đến Segovia. Khi Alfonso khoảng bảy tuổi, Vương tử cùng chị gái được chuyển đến triều đình của Enrique IV tại Madrid và được đặt trong hộ gia của Vương hậu Joana. Trong thời gian này, có tin đồn rằng Vương hậu Joana đã cố gắng đầu độc Alfonso ít nhất một lần để đảm bảo quyền kế vị cho cô con gái duy nhất của mình.
Người thừa kế ngai vàng
Vào đầu những năm 1460, các quý tộc Castilia trở nên không hài lòng với sự cai trị của Enrique IV và tin rằng đứa con của Vương hậu Joana (Juana, Nữ Thân vương xứ Asturias) không phải con gái của nhà vua. Thông qua tuyên truyền và đồn thổi, được tiếp tay bởi liên minh các quý tộc nổi loạn, lập luận rằng cha của Juana thực chất là Beltrán de la Cueva, một sủng thần của vương thất có xuất thân thấp kém, người mà Henry đã nâng lên thành quyền lực to lớn và người, theo gợi ý của Alfonso de Palencia và những người khác, có thể là người tình của Joana. Điều này dẫn đến cái tên "Juana la Beltraneja" gắn với Vương nữ Juana theo dòng lịch sử. Nếu Juana là con ngoại hôn của Vương hậu Joana, thì người kế vị hợp pháp là Alfonso. Nếu Joana đích thực là con gái của Enrique IV thì Alfonso và người chị gái trứ danh Isabel I của Castilla đều là những kẻ soán ngôi. Xem xét những ảnh hưởng của Isabel I đối với lịch sử thế giới, câu hỏi này đã thu hút các nhà sử học trong nhiều thế kỷ.
"Alfonso XII của Castilla"
Liên minh các quý tộc kiểm soát Alfonso đã buộc Henry với Đại diện của Burgos năm 1464 phải từ chối Joanna và công nhận Alfonso là người thừa kế chính thức của mình. Alfonso do đó trở thành Thân vương xứ Asturias, thay thế cháu gái Juana. Enrique IV đã đồng ý yêu cầu này với điều kiện rằng Alfonso sẽ kết hôn với Juana trong tương lai, để đảm bảo rằng một ngày nào đó cả hai đều sẽ nhận được ngai vàng.
Không lâu sau đó, Enrique IV đã thất hứa và bắt đầu ủng hộ quyền kế vị của con gái một lần nữa. Vào ngày 5 tháng 6 năm 1465, liên minh quý tộc chống lại Enrique IV đã tiến hành nghi lễ phế truất hình nộm của Enrique IV bên ngoài thành phố Avila và tôn Alfonso làm quốc vương đối đầu với Enrique IV. [1][2] Sự kiện này được gọi là Trò hề Ávila. Không lâu sau đó, Alfonso bắt đầu trao đất đai và phong tước vị như thể bản thân đã là quân chủ chân chính. Một cuộc nội chiến bắt đầu. Cuộc đụng độ đáng chú ý nhất là tại Trận Olmedo lần thứ hai vào năm 1467, kết thúc với kết quả hòa.
Qua đời và chôn cất
Tuy nhiên, vào năm 1468, Alfonso đột ngột qua đời khi chỉ được 14 tuổi. Nguyên nhân cái chết vẫn chưa được xác định, nhưng có khả năng là do một căn bệnh nào đó như bệnh lao hoặc dịch hạch (mặc dù có tin đồn rằng Alfonso đã bị kẻ thù đầu độc).
Alfonso được chôn cất gần cha mình, (sau này di hài của Isabel của Bồ Đào Nha cũng được an táng tại đây) tại Tu viện Miraflores, được ủy quyền bởi Nữ vương Isabel I. [3] Năm 2006, trong quá trình trùng tu tu viện, Tổng cục Di sản Văn hóa và Tài sản của Junta de Castilla y León đã quyết định thực hiện một nghiên cứu nhân chủng học về các ngôi mộ. Hài cốt của Alfonso, được đặt trong một chiếc quan tài bằng gỗ óc chó, được tìm thấy trong tình trạng bảo quản kém. Chiều cao của Alfonso được ước tính là 165 cm. [4]
Vào năm 2013, một nghiên cứu chi tiết hơn dựa trên những kết quả này đã được Đại học León công bố với giả thuyết rằng Alfonso thực chất đã bị hạ độc, vì các triệu chứng không giống với các triệu chứng của bệnh dịch hạch thể hạch và hài cốt của Alfonso cũng không có dấu vết của vi khuẩn Yersinia pestis. [5]
Theo ý nguyện của mình, ngai vàng sẽ được kế thừ bởi chị gái Isabel, người được đề nghị thay thế em trai trở thành biểu tưởng của quân nổi loạn. Ngay sau đó, Isabel đã từ chối, và sau một cuộc đàm phán tại Toros de Guisando, Isabel và đồng minh của mình đạt được hầu hết mục tiêu, Enrique đã chấp thuận loại trừ con gái Juana khỏi vị trí kế vị và công nhận Isabel là người thừa kế chính thức của mình. Mặc dù Enrique tiếp tục chống lại quyết định này khi có thể, nhưng nỗ lực của Enrique IV không thành công, và quốc vương vẫn duy trì thế hòa hảo với Isabel trong suốt triều đại của mình. Isabel cũng trở thành vị vua tiếp theo của Castilla khi Enrique IV qua đời vào năm 1474.
^Lunenfeld, M. (1987). Establishing authority. In Keepers of the City: The Corregidores of Isabella I of Castile (1474-1504) (Cambridge Iberian and Latin American Studies, p. 18).
^Caro Dobón, Luis; Fernández Suárez, María Edén. “The real burials of the Miraflores Charterhouse”. Science Fieldwork: Dissemination Magazine. University of León: Publications Service. 2: 23–37. ISSN1988-3021.