Lớp Rudderow có thiết kế hầu như tương tự với lớp Buckley trước đó; vì giữ lại kiểu động cơ turbine-điện General Electric, cung cấp điện năng cho mô-tơ điện để dẫn động hai trục chân vịt. Lớp này còn được gọi là kiểu TEV, do hệ thống động lực Turbo-Electric và cỡ pháo 5-inch (V).[2][3]
Dàn pháo chính được nâng cấp lên hai khẩu pháo 5 inch (130 mm)/38 cal trên hai tháp pháo nòng đơn, được phân bố một phía trước mũi và một phía sau tàu. Hỏa lực phòng không được nâng lên hai khẩu đội pháo phòng không Bofors 40 mm nòng đôi và mười pháo phòng không Oerlikon 20 mm. Vũ khí chống ngầm bao gồm một dàn súng cối chống tàu ngầm Hedgehog Mk. 10 (có 24 nòng và mang theo 144 quả đạn); hai đường ray Mk. 9 và tám máy phóng K3 Mk. 6 để thả mìn sâu.[4][5] Con tàu vẫn giữ lại ba ống phóng ngư lôi Mark 15 21 inch (533 mm), và được trang bị radarSL dò tìm không trung và radar SC/SA dò tìm mặt biển. Thủy thủ đoàn đầy đủ bao gồm 15 sĩ quan và 168 thủy thủ.[4]
Trong lúc đang cứu vớt những người sống sót, tàu hộ tống khu trục Ahrens (DE-575) dò được tín hiệu sonar của chiếc U-boat, nên đã hướng dẫn cho Eugene E. Elmore đi đến mục tiêu. Eugene E. Elmore tấn công bằng mìn sâu và súng cối chống ngầm Hedgehog, đánh chìm U-549 ở vị trí về phía Tây Nam quần đảo Madeira tại tọa độ 31°13′B23°03′T / 31,217°B 23,05°T / 31.217; -23.050; toàn bộ 57 thành viên thủy thủ đoàn chiếc U-boat đều tử trận.[9] Sau đó nó trợ giúp vào việc kéo chiếc Barr bị hư hại nặng quay trở về cảng, và được thay phiên vào ngày 2 tháng 6 khi sắp về đến cảng Casablanca.[1]
Tiếp tục hoạt động từ khu vực vịnh San Pedro, Eugene E. Elmore hỗ trợ cho chiến dịch giải phóng Philippines khi hộ tống bảo vệ cho các đoàn tàu vận tải đi lại giữa Biak, Palau, Ulithi và New Guinea. Từ ngày 13 tháng 7 đến ngày 22 tháng 8, nó hộ tống hai đoàn tàu vận tải đi từ Philippines sang Okinawa, rồi đi đến ngoài khơi Okinawa vào ngày 3 tháng 9 để làm nhiệm vụ chiếm đóng. Sang tháng 10, nó hộ tống các tàu vận tải chuyển nhân sự sang Jinsen, Triều Tiên, rồi khởi hành từ Okinawa vào ngày 15 tháng 10 để quay trở về Hoa Kỳ, về đến San Diego, California vào ngày 5 tháng 11.[1]
^Rivet, Eric; Stenzel, Michael. “Classes of Destroyer Escorts”. History of Destroyer Escorts. Destroyer Escort Historical Museum. Truy cập ngày 4 tháng 5 năm 2022.