Ông chơi cho một loạt các câu lạc bộ trong sự nghiệp chuyên nghiệp của mình, bao gồm Piacenza và Lazio (nơi ông thi đấu hơn một thập kỷ, không được thi đấu thường xuyên và sau đó được cho một số câu lạc bộ mượn). Ông đá 3 trận cho ĐTQG Ý.
Inzaghi bắt đầu làm Huấn luyện viên vào năm 2010, huấn luyện đội trẻ của Lazio. 6 năm sau, ông được bổ nhiệm làm HLV đội một.
Sự nghiệp cầu thủ
Sự nghiệp cấp câu lạc bộ
Sinh ra ở Piacenza, Emilia-Romagna, Inzaghi bắt đầu chơi chuyên nghiệp vào năm 1993 với câu lạc bộ quê hương Piacenza, mặc dù ông không được chơi bất kỳ trận đấu nào với đội một trong mùa giải đó. Năm sau, ông được cho Carpi đang thi đấu tại giải hạng ba mượn; Bàn thắng đầu tiên ông ghi được vào mùa 1995-96, khi đá cho Novara ở giải hạng tư.
Sau 2 lần bị cho mượn nữa ở Lumezzane và US Brescello ở giải cấp thấp, Inzaghi trở lại Piacenza và đá trận đấu đầu tiên của ông ở Serie A năm 1998. Ông kết thúc mùa giải với 15 bàn thắng sau 30 lần ra sân.
Inzaghi đã được ký hợp đồng với Lazio cho mùa giải tiếp theo, và đã có một năm thi đấu thành công, ghi 7 bàn trong mùa giải và 9 bàn chỉ trong 11 trận đấu của UEFA Champions League (bao gồm 4 bàn trong trận đấu với Marseille vào ngày 14 tháng 3 năm 2000, nhờ đó ông đã cân bằng kỷ lục được giữ bởi Marco van Basten từ năm 1992).[1] Ông cũng ra mắt đội tuyển quốc gia Ý hai tuần sau khi gặp Tây Ban Nha, trong khi đó Lazio giành cả Scudetto và Coppa Italia, giàn cầu thủ này giúp họ tiếp tục chinh phục Coppa Italia vào năm 2004. Vào tháng 9 năm đó, ông gia hạn hợp đồng cho đến tháng 6 năm 2009.[2]
Giữa mùa 2004-05, Inzaghi sang Sampdoria dưới dạng cho mượn, theo một hợp đồng trao đổi cầu thủ thời hạn 6 tháng, với Fabio Bazzani từ Sampdoria đi theo chiều ngược lại.[3] Ông trở lại Lazio vào mùa giải 2005-06 và 2006-2007, chỉ với 12 lần ra sân.
Mùa giải tiếp theo, Inzaghi gia nhập Atalanta theo dạng cho mượn.[4] Mặc dù cố gắng để tìm lại phong độ, ông chỉ đá 19 trận, chủ yếu là vào sân thay người trong hiệp hai, nhưng cũng không ghi được bàn nào.
Inzaghi trở lại Lazio vào mùa 2008-09, mặc dù không nằm trong kế hoạch của HLV Delio Rossi.[5] Một sự trở về không như mong đợi và, mặc dù chỉ tập luyện hạn chế trước mùa giải, ông vẫn có trong đội hình, trở lại trong chiến thắng 2-0 tại giải trong nước trước đội bóng cũ Atalanta.[6] Chỉ 3 ngày sau, ông đã xuất hiện lần đầu ở mùa giải, đến từ băng ghế dự bị và ghi bàn gỡ hòa 2 phút để gỡ lại 1 điểm trước Lecce, trong trận hòa trên sân nhà 1-1;[7] đó là bàn thắng tại Serie A đầu tiên của ông kể từ tháng 9 năm 2004, nhưng ông chỉ đá thêm 12 trận trong 2 năm cuối cùng của sự nghiệp, sau đó giải nghệ vào mùa hè 2010 ở tuổi 34.
Sự nghiệp quốc tế
Inzaghi có trận ra mắt cho Italia dưới thời Dino Zoff vào ngày 29 tháng 3 năm 2000, trong trận giao hữu thua 0-2 trước Tây Ban Nha được tổ chức tại Barcelona. Ông vào sân ở phút thứ 60 thay cho Stefano Fiore, chơi cùng với anh trai Filippo Inzaghi;[8] ông đã ra sân thêm 2 lần cho ĐTQG dưới thời HLVGiovanni Trapattoni, cả trong các trận giao hữu, một chiến thắng 1-0 trước đội tuyển Anh tại Turin vào ngày 15 tháng 11 cùng năm [9] và một trận hòa với Romania tại Ancona, ngày 16 tháng 11 năm 2003.[10]
Sự nghiệp huấn luyện
Sau khi giải nghệ, Inzaghi vẫn ở lại với Lazio, huấn luyện đội trẻ Allievi and Primavera.[11][12] Ngày 03 tháng 4 năm 2016, ông được bổ nhiệm làm HLV tạm quyền sau khi CLB sa thải Stefano Pioli.[13]
Mùa giải 2016-17, Inzaghi ban đầu được thay thế bởi Marcelo Bielsa. Tuy nhiên, khi HLV người Argentina bất ngờ rời khỏi ghế của mình chỉ sau 2 ngày tại vị vì bất đồng quan điểm với chủ tịch Claudio Lotito liên quan đến công tác chuyển nhượng của đội bóng[14], Inzaghi đã được bổ nhiệm làm HLV trưởng chính thức.[15][16] Ông đã dẫn dắt đội bóng đến vị trí thứ 5 tại giải quốc nội và trận chung kết Cup Ý, thua Juventus; vào ngày 07 tháng 6 năm 2017, ông gia hạn hợp đồng cho đến năm 2020.[17]
Mùa giải 2017-18 bắt đầu rất đáng chú ý, khi Lazio đánh bại Juventus ở Supercoppa Italiana với kết quả 3-2.[18] Họ một lần nữa kết thúc thứ 5 tại Serie A, lỡ cơ hội vào vòng loại Champions League vào ngày cuối cùng sau trận thua trên sân nhà 2-3 trước Inter Milan.[19]
Trong suốt sự nghiệp của mình, phong cách chơi bóng của Simone Inzaghi được so sánh với anh trai Filippo Inzaghi và Paolo Rossi. Mặc dù không có kỹ thuật khéo léo, ông là một tiền đạo cao to và nhanh nhẹn, với dáng người mảnh khảnh, ông được biết đến với khả năng săn bàn, khả năng phá bẫy việt vị và dứt điểm gọn gàng trong vòng cấm, đặc biệt từ phạm vi gần, nhờ khả năng chớp cơ hội và chọn vị trí.[21]
^“Lazio, Rossi: "Nulla contro Simone Inzaghi"” [Lazio, Rossi: "Nothing against Simone Inzaghi"] (bằng tiếng Ý). Tutto Mercato Web. ngày 24 tháng 10 năm 2006. Truy cập ngày 4 tháng 2 năm 2016.
^“Comunicato 08.07.2016” [Press release 08.07.2016] (bằng tiếng Ý). S.S. Lazio. ngày 8 tháng 7 năm 2016. Bản gốc lưu trữ ngày 8 tháng 7 năm 2016. Truy cập ngày 8 tháng 7 năm 2016.