Trong khi một số tiệc quẩy có thể là quy mô nhỏ diễn ra trong các hộp đêm hoặc tại nhà riêng, thì một số khác đã phát triển đến quy mô rộng lớn, ví dụ như các đại nhạc hội và các sự kiện lớn đặc trưng với đa dạng các DJ và có nhiều khu vực nhảy múa (ví dụ như Castlemorton Common Festival tại Anh năm 1992, Tomorrowland tại Bỉ, EDC, Ultra...). Một vài lễ hội âm nhạc điện tử mang những đặc trưng của tiệc quẩy, nhưng trên quy mô rộng lớn hơn, và thường phục vụ mục đích thương mại. Hoạt động quẩy có thể diễn ra trong một thời gian dài, với một số sự kiện tiếp diễn trong cả 24 giờ cũng như kéo dài thâu đêm. Những lần khám xét bất ngờ của lực lượng thi hành pháp luật và các bộ luật chống lại hoạt động quẩy hiện diện như một thách thức đối với giới đi quẩy ở nhiều quốc gia.[5] Đó là vì sự liên đới của các loại chất cấm ví dụ như thuốc lắc[6][7] (thường ám chỉ "thuốc bay lắc" hay "thuốc để quẩy" cùng với chất MDA[8]), hồng phiến (amphetamin), LSD,[6][7]axit Gamma-Hydroxybutyric (GHB),[6][7]ketamin,[6][7][9]methamphetamine,[6][7]cocain[7] và cần sa.[10]
Nhạc quẩy không chỉ là các thể loại nhạc house, new beat, breakbeat, acid house, techno và hardcore techno của thời điểm cuối những năm 80 - đầu những năm 90 của thế kỷ trước, tức những dòng nhạc đầu tiên được bật tại các buổi tiệc quẩy, mà còn có thể là bất kỳ thể loại nhạc dance điện tử (EDM) nào khác được phát lúc đi quẩy, bao gồm cả dòng nhạc Vinahouse.[11][12]
Địa điểm
Các bữa tiệc quẩy trong lịch sử thường chỉ đến những thường dân có tổ chức, sự chống lại giới thống trị và những buổi tiệc nhảy múa thâu đêm không được cấp phép.[13] Trước khi thương mại hóa hoạt động quẩy, lúc các địa điểm hợp pháp rộng lớn trở thành chuẩn mực dành cho những sự kiện dạng này thì khu vực để quẩy được giữ bí mật cho đến tận đêm khuya, thường được liên lạc thông qua các tin nhắn trên máy trả lời điện thoại,[14] nhắn tin trên điện thoại di động, tờ rơi mật và các website.
Cảm giác được tham gia một sự kiện tập thể là sức lôi cuốn chính của quẩy và nhảy theo nhịp điệu là cách thỏa mãn cảm xúc.[15][16]
Trang phục
Kể từ cuối thập niên 1980, thời trang đi quẩy đã trải qua một sự tiến hóa không ngừng tùy theo mỗi tân thế hệ dân quẩy. Nhiều xu hướng thời trang đi quẩy đã xuất hiện trên phạm vi quốc tế, tuy nhiên vẫn có sự phát triển đơn lẻ từ vùng này qua vùng khác cũng như tùy theo chủ đề của bữa tiệc.[17]
Trình diễn ánh sáng
Một số dân quẩy tham gia vào một trong bốn vũ điệu thiên về ánh sáng được gọi là glowsticking, glowstringing, gloving và lightshow. Về bốn điệu nhảy thì gloving nói riêng được tiến triển bên ngoài nền văn hóa quẩy.
Trong rất nhiều yếu tố của tiểu văn hóa disco những năm 1970 mà dân quẩy thấm nhuần, bên cạnh việc dựa vào chủ đề xoay quanh dòng nhạc dance được phối bởi các DJ thì dân quẩy còn kế thừa thái độ tích cực về việc sử dụng thuốc bay lắc nhằm "gia tăng… trải nghiệm" nhảy múa theo tiếng nhạc ồn ã.[18][19]
Tham khảo
^Khánh (theo Trí Thức Trẻ) (ngày 2 tháng 6 năm 2015). “Cẩm nang EDM dành cho "lính mới" (Kỳ 3): Rave là gì? Raver là ai?”. xxxx (theo Trí Thức Trẻ). Truy cập ngày 25 tháng 6 năm 2019. Rave, hiểu một cách đơn giản nhất, chính là "quẩy" theo ngôn ngữ giới trẻ ngày nay. Rave có nghĩa là thả hồn và phiêu theo những giai điệu cuồng nhiệt từ các DJ. Không giống như bất cứ thể loại nhạc nào khác, các raver (dân quẩy) không chỉ đứng yên mà cảm nhận bản nhạc, hay nói đúng hơn là không-thể-đứng-yên. Bất cứ khi nào nghe thấy những âm thanh điện tử như thế, các raver sẽ thấy rạo rực và muốn nhảy theo, muốn bùng nổ.[liên kết hỏng]
^Tuệ Lâm (ngày 27 tháng 3 năm 2020). “'Ghen Cô Vy' được DJ Singapore làm lại theo phong cách Vinahouse”. Trang Zing.vn. Bản gốc lưu trữ ngày 29 tháng 3 năm 2020. Truy cập ngày 30 tháng 3 năm 2020. Mới đây, DJ người Singapore Wukong đã chia sẻ bản phối anh làm riêng cho ca khúc Ghen Cô Vy của Min, Erik và Khắc Hưng. Điều đặc biệt, Wukong đã chỉnh sửa bài hát trên theo phong cách Vinahouse - một dòng nhạc EDM khá quen thuộc với giới trẻ.
^Nghiêm Ngọc (ngày 29 tháng 3 năm 2020). “DJ Singapore remix 'Ghen Cô Vy' muốn đưa vinahouse vươn ra thế giới”. Trang Zing.vn. Bản gốc lưu trữ ngày 29 tháng 3 năm 2020. Truy cập ngày 30 tháng 3 năm 2020. Nói về việc loại hình EDM khá quen thuộc với giới trẻ Việt Nam dần thu hút được sự quan tâm của bộ phận khán giả quốc tế, Wukong khẳng định: "Thực tế, vinahouse là loại hình âm nhạc khá thú vị".
^Tammy L. Anderson; Philip R. Kavanaugh (2007). “A 'Rave' Review: Conceptual Interests and Analytical Shifts in Research on Rave Culture”. Sociology Compass (bằng tiếng Anh). 1 (2): 499–519. doi:10.1111/j.1751-9020.2007.00034.x. ISSN1751-9020.
^Jerry Chester (ngày 2 tháng 5 năm 2017). “The rave that changed the law”. BBC News (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 27 tháng 11 năm 2017.
^Anthony Everit. Bản sao đã lưu trữ(PDF). Bản gốc(PDF) lưu trữ ngày 31 tháng 7 năm 2013. Truy cập ngày 28 tháng 3 năm 2021. A rave or a rock concert is not simply a presentation which audiences attend, but a communal event (like a secular church service) in which everyone has an active part.Đã định rõ hơn một tham số trong |tiêu đề= và |title= (trợ giúp); Đã định rõ hơn một tham số trong |url lưu trữ= và |archive-url= (trợ giúp); Đã định rõ hơn một tham số trong |ngày lưu trữ= và |archive-date= (trợ giúp)
Matthew Collin. Altered State: The Story of Ecstasy and Acid House. Luân Đôn, năm 1997: Serpent's Tail – How rave dances began in Manchester, Anh in the Summer of 1988 (the Second Summer of Love) and the aftermath. ISBN1-85242-604-7
Simon Reynolds. Generation Ecstasy: Into the world of Techno and Rave culture. New York: Nhà xuất bản Little, Brown and Company, năm 1998. ISBN0-316-74111-6