Trong toán học, đặc biệt là trong lý thuyết thứ tự, cho là một tập hợp có thứ tự riêng phần và , khi đó, một phần tử tối đại / tối tiểu(maximal / minimal element) của là một phần tử của mà không nhỏ hơn / không lớn hơn bất kỳ phần tử nào trong .
Khái niệm phần tử tối đại và phần tử tối tiểu là yếu hơn khái niệm phần tử lớn nhất và phần tử nhỏ nhất (greatest / least element) hay còn được biết là cực đại và cực tiểu (maximum / minumum). Phần tử lớn nhất / nhỏ nhất của , với là tập có thứ tự riêng phần, là 1 phần tử của mà lớn hơn hoặc bằng / nhỏ hơn hoặc bằng mọi phần tử khác của . Một tập thứ tự riêng phần chỉ có thể có thể có nhiều nhất một cực đại và cực tiểu, nhưng có thể có nhiều phần tử tối đại và tối tiểu, hoặc thậm chí là không có.
Đối với những tập hợp có thứ tự tổng quát, khái niệm tối đại / tối tiểu và cực đại / cực tiểu là trùng nhau.
Chú ý : không giống như tập số thực với quan hệ thứ tự thông thường, đối với bất kỳ, không bé hơn không dẫn đến lớn hơn hoặc bằng
Ví dụ
Trong tập hợp các số tự nhiên lớn hơn với quan hệ thứ tự chia hết, các phần tử tối tiểu là các số nguyên tố.[2]
Ví dụ khác, xét họ tập hợp :
được sắp thứ tự bởi quan hệ bao hàm . Phần tử là tối tiểu vì nó không chứa tập nào trong . Phần tử là tối đại vì không có tập nào trong chứa nó. Phần tử không phải là phần tử tối đại hay tối tiểu, còn phần tử vừa là tối đại, vừa là tối tiểu. Phần tử không phải là lớn nhất vì nó không chứa phần tử . Tương tự, phần tử không phải là nhỏ nhất vì nó không chứa trong .
Sự tồn tại và tính duy nhất
Các phần tử tối đại không nhất thiết tồn tại. Và nếu tồn tại, cũng không nhất thiết phải là duy nhất.