Hạ Quýnh (chữ Hán: 夏扃[1]), vốn họ Tự (姒), tên Quýnh (扃), còn được viết Kiều (喬) hoặc Cao Dương (高陽),[2] là là vị vua thứ 12 của nhà Hạ trong lịch sử Trung Quốc.
Thân thế
Quýnh là con thứ của Hạ Tiết - vua thứ 10 của nhà Hạ và là em của Bất Giáng – vua thứ 11 nhà Hạ.
Trị vì
Năm 1922 TCN, Bất Giáng qua đời, Quýnh lên nối ngôi. Sử sách không chép rõ về các sự kiện xảy ra trong thời gian Hạ Quýnh ở ngôi. Sách "Đế vương thế kỷ" chép: "Đế Quýnh, còn có tên là Đế Ngu (禺), hoặc Cao Dương. Tại vị 21 năm.
Năm 1901 TCN, Quýnh chết, làm vua được 21 năm, táng ở gần An Ấp. Con ông là Hạ Cần lên nối ngôi.
Xem thêm
Tham khảo
- Sử ký Tư Mã Thiên - Những điều chưa biết, Bùi Hạnh Cẩn và Việt Anh dịch (2007), Nhà xuất bản Văn hóa thông tin, thiên:
- Trình Doãn Thắng, Ngô Trâu Cương, Thái Thành (1998), Cố sự Quỳnh Lâm, Nhà xuất bản Thanh Hoá
Chú thích