Sang tháng 5, Belvoir tiếp tục tham gia thành phần hộ tống cho Đoàn tàu PQ15 đi sang Nga và Đoàn tàu QP12 quay trở về. Thành phần bảo vệ cho đoàn tàu được tăng cường thêm thiết giáp hạm Hoa KỳWashington (BB-56), các tàu tuần dương hạng nặng Wichita (CA-45) và Tuscaloosa (CA-37), được hộ tống bởi bốn tàu khu trục Hoa Kỳ; lực lượng chủ lực Anh bao gồm King Goerge V, Victorious và tàu tuần dương hạng nhẹ Kenya (14), được hộ tống bởi bảy tàu khu trục và bốn tàu khu trục hộ tống.[3][4][5][6]
Belvoir sau đó đảm nhiệm vai trò tuần tra, hộ tống vận tải ven biển từ Alexandria, đồng thời tham gia các hoạt động bắn phá hỗ trợ cho các chiến dịch trên bộ, cùng các hoạt động tiếp liệu đến Tobruk, Libya đang bị lực lượng phe Trục phong tỏa một phần. Vào ngày 14 tháng 9, nó cùng tàu chị em Aldenham (L22) được phái hộ tống chiếc tàu kéo HMS Brigand đi trợ giúp cho tàu tuần dương hạng nhẹ Coventry (D43) và tàu khu trục Zulu (F18) bị hư hại nặng do không kích khi tham gia Chiến dịch Agreement; tuy nhiên cả Coventry lẫn Zulu đều bị đắm trước khi Brigand kịp đến nơi.[3][7]
Vào ngày 1 tháng 12, Belvoir được bố trí cùng Aldenham, Croome, Exmoor, Hursley, Tetcott và Pindos để hộ tống cho Đoàn tàu MW14 tăng viện để giải vây cho Malta; đoàn tàu được hỗ trợ từ xa bởi tàu tuần dương hạng nhẹ Orion (85) và các tàu khu trục Pakenham (G06), Petard (G56) và tàu khu trục Hy Lạp Vasilissa Olga. Đoàn tàu gặp gỡ Lực lượng K xuất phát từ Malta ba ngày sau đó; rồi Belvoir tách khỏi Đoàn tàu MW14 vào ngày 5 tháng 12 sau khi đi đến Malta. Hai ngày sau, nó lại được bố trí cùng Orion, Pakenham, Petard, Aldenham, Exmoor, Dulverton, Hursley, Tetcott, Pindos và Vasilissa Olga để hộ tống cho Đoàn tàu ME11 từ Malta quay trở về Ai Cập. Đoàn tàu về đến Port Said vào ngày 11 tháng 12.[3]
Belvoir cùng tàu chị em Dulverton tham gia đội hộ tống Q, và khởi hành từ Alexandria vào ngày 3 tháng 7 hộ tống cho Đoàn tàu MWS36 hướng đến Sicily. Nó tiến hành các hoạt động chống tàu ngầm trên đường đi vào ngày 6 tháng 7, và sau khi đến ngoài khơi bãi đổ bộ về phía Tây Nam Syracuse vào ngày 10 tháng 7, nó tuần tra chống sự can thiệp của tàu phóng lôiE-Boat đối phương. Con tàu tiếp tục tuần tra và hộ tống vận tải hỗ trợ cho chiến dịch cho đến tháng 8.[3][8][9]
Sau đó Belvoir tiếp tục được huy động tham gia Chiến dịch Avalanche, cuộc đổ bộ của lực lượng Đồng Minh lên Salerno, Ý. Vào ngày 9 tháng 9, nó được bố trí hộ tống các đoàn tàu vận tải đi đến Salerno, rồi làm nhiệm vụ tuần tra và hỗ trợ hỏa lực cho cuộc đổ bộ. Đến tháng 10, nó cùng chi hạm đội được điều động trở lại Alexandria, tham gia Chiến dịch Dodecanese nhằm ngăn chặn quân Đức chiếm đóng các đảo thuộc quần đảo Dodecanese trong biển Aegean, vốn do Ý chiếm đóng nhưng nay đã đầu hàng lực lượng Đồng Minh.[3][8][9]
Vào ngày 15 tháng 10, Belvoir đón lên tàu binh lính và tiếp liệu cho hoạt động chiếm đóng, rồi sang ngày hôm sau đã tuần tra nhằm ngăn chặn tàu bè Đức xâm nhập; nó bị đối phương không kích ngăn trở. Đến ngày 18 tháng 10, nó hỗ trợ hải pháo cho các hoạt động tác chiến trên bờ; và vào ngày 30 tháng 10, con tàu bị hư hại trong một cuộc không kích; một quả bom đã ném trúng và xuyên thủng sàn tàu, nhưng không kích nổ và được vứt bỏ qua mạn. Sang ngày 12 tháng 11, nó cùng Beaufort (L14), Dulverton, Faulknor (H62), Echo (H23) và tàu khu trục Hy Lạp Pindos tuần tra nhằm ngăn chặn tàu bè đối phương tìm cách đổ bộ lên đảo Leros. Sang ngày hôm sau, nó cứu vớt 109 người sống sót từ chiếc Dulverton khi con tàu chị em bị hư hại nặng do trúng bom lượnHenschel Hs 293 gần đảo Kos. Belvoir đã phóng ngư lôi đánh đắm Dulverton ở tọa độ 36°50′B27°30′Đ / 36,833°B 27,5°Đ / 36.833; 27.500, sau khi những nỗ lực nhằm cứu con tàu không có hiệu quả. Sau khi Chiến dịch Dodecanese thất bại, vào tháng 12, Belvoir cùng chi hạm đội được điều sang Algiers để hoạt động ở khu vực Tây và Trung tâm Địa Trung Hải.[3][10]
1944
Vào tháng 6, 1944, Belvoir được đề nghị để chuyển giao cho Hải quân lực lượng Pháp tự do nhằm sử dụng trong cuộc Đổ bộ Normandy, nhưng không được chấp nhận; vì vậy con tàu tiếp tục ở lại khu vực Địa Trung Hải. Sang tháng 7, nó được huy động tham gia Chiến dịch Dragoon, cuộc đổ bộ của lực lượng Đồng Minh lên miền Nam nước Pháp. Con tàu được chuyển sang tạm thời dưới quyền chỉ huy chung của Hải quân Hoa Kỳ, và di chuyển đến Naples, Ý, nơi vào ngày 13 tháng 8, nó cùng với Aldenham, Beaufoft, Whaddon (L45), Blackmore (L43), Eggesford (L15), Lauderdale (L95) và Pindos tham gia thành phần hộ tống cho Đoàn tàu SM2. Đi đến bãi đổ bộ vào đúng ngày D 15 tháng 8, nó hoạt động tuần tra bảo vệ và hỗ trợ hỏa lực cho đến ngày 23 tháng 8, khi chiến dịch kết thúc và con tàu quay trở lại dưới quyền chỉ huy của Hải quân Hoàng gia.[3]
Belvoir tiếp tục hoạt động tại khu vực biển Adriatic, và hộ tống các đoàn tàu vận tải đi đến các cảng Hy Lạp. Đến tháng 7, nó quay trở về Anh và được đưa về thành phần dự bị tại Portsmouth, bị bỏ không tại đây trước khi chuyển đến Harwich vào năm 1950. Nó chuyển trở lại Portsmouth hai năm sau đó, rồi được đưa vào danh sách loại bỏ vào năm 1957. Con tàu được bán cho hãng BISCO, và được tháo dỡ bởi hãng P & W MacLellan tại Bo’ness gần Edinburgh vào ngày 21 tháng 10, 1957.[3][11]
Colledge, J. J.; Warlow, Ben (1969). Ships of the Royal Navy: the complete record of all fighting ships of the Royal Navy (Rev. ed.). London: Chatham. ISBN978-1-86176-281-8. OCLC67375475.
English, John (1987). The Hunts: A history of the design, development and careers of the 86 destroyers of this class built for the Royal and Allied Navies during World War II. World Ship Society. ISBN0-905617-44-4.
Gardiner, Robert (1987). Conway's All the World's Fighting Ships 1922-1946. London: Conway Maritime Press. ISBN0-85177-146-7.
Smith, Peter C.; Walker, Edwin (2008). War in the Aegean: The Campaign for the Eastern Mediterranean in World War II. Stackpole Books. ISBN9780811735193.
Whitley, M. J. (1988). Destroyers of World War Two - an international encyclopedia. London: Arms and Armour. ISBN0-85368-910-5.
Winser, John de S. (2002). British Invation Fleets: The Miditerranean and Beyond 1942-1945. World Ship Society. ISBN9780954331009.