Eleanor của Anh (tiếng Anh: Eleanor of England; 18 tháng 6 năm 1269 – 29 tháng 8 năm 1298) là con gái lớn nhất sống qua tuổi ấu thơ của Edward I của Anh và người vợ đầu là Leonor của Castilla.
Tiểu sử
Có bằng chứng cho thấy rằng trong những năm đầu đời của Eleanor, trong khi cha mẹ cô tham gia cuộc Thập tự chinh từ năm 1270 đến năm 1274, Eleanor có một mối quan hệ rất thân thiết với bà nội là Éléonore xứ Provence và dành nhiều thời gian với bà nội. Eleanor cũng thân thiết với người anh trai bệnh tật Henry.
Trong một thời gian dài, Eleanor được hứa hôn với Quốc vương Alifonso III của Aragón. Tuy nhiên, cha mẹ của Alifonso phải chịu lệnh câm của Giáo hoàng vì tuyên bố của họ đối với ngai vàng của Vương quốc Sicilia, điều trái ngược với việc Giáo hoàng đã trao ngai vàng của Sicilia cho Bá tước Charles I của Anjou, và bất chấp những lời khẩn cầu của vị quân chủ Aragón yêu cầu Edward I gửi Eleanor đến Aragón để tiến hành hôn lễ, Edward vẫn kiên quyết từ chối cho đến khi lệnh cấm hết hiệu lực. Năm 1282, Edward lần nữa từ chối yêu cầu tương tự, lấy lý do là mẹ và bà nội của Eleanor cảm thấy vị Vương nữ 13 tuổi vẫn còn quá trẻ để kết hôn và muốn đợi thêm hai năm. Tuy nhiên Alifonso III đã qua đời trước khi hôn lễ có thể diễn ra.
Eleanor sau đó kết hôn với Bá tước Henri III xứ Bar vào ngày 20 tháng 9 năm 1293. Thông qua cuộc hôn nhân, hai vợ chồng có với nhau hai người con:
Eleanor cũng được cho là có một con gái tên là Éléonore (sinh năm 1285) và đã kết hôn với một người dân xứ Wales có tên là Llywelyn ap Owain, là Lãnh chúa của Nam Wales và là người đại diện thay mặt cho các vị Thân vương của Nam Wales.[5][6]
Eleanor qua đời tại Ghent vào ngày 29 tháng 8 năm 1298 và được chôn cất tại Tu viện Westminster. Nhưng hiện nay, vị trí ngôi mộ của Eleanor trong Tu viện hiện vẫn chưa được xác định.[7]
Gia phả
Gia phả của Eleanor của Anh
|
|
Chú thích
Nguồn tài liệu