Tổ hợp 9K115 được phát triển bởi Tula KBP. Tổ hợp 9K115 rất giống với tổ hợp 9K111 Fagot (AT-4 Spigot) về vẻ bề ngoài - có cánh thăng bằng chính - tuy nhiên tổ hợp 9K115 nhẹ hơn - chủ yếu do giảm trọng tải nhiên liệu. Điều này giảm tầm bắn tối đa xuống còn 1.000 m.
Trong thập niên 1980 một phiên bản nâng cấp của tổ hợp 9K115 đã được phát triển có tên gọi là 9M131 Metis-M (đôi khi còn gọi là Metis-2). Phiên bản 9M131 cũng phóng chung từ một bệ phóng, tên lửa mới lớn hơn và nặng hơn, trọng lượng đầu nổ cũng lớn hơn và tầm bắn cũng xa hơn. NATO đặt tên mã cho 9M131 là AT-13 Saxhorn-2.
Tổ hợp 9K115 được giới thiệu cho quân đội Nga vào năm 1979 nhằm tăng cường hỏa lực diệt tăng cho các đơn vị ngoài tổ hợp 9K111 Fagot (AT-4 Spigot) đã trang bị sẵn. Tổ hợp 9K115 nhẹ hơn so với 9K111, do tổ hợp 9K115 có bệ phóng và tên lửa nhẹ.
Trong biên chế của quân đội Nga, 9K115 được trang bị cho các đại đội súng trường ô-tô, một đại đội sẽ có 3 bệ phóng. Tở hợp 9K115 được vận hành bởi một tổ gồm 2 người, xạ thủ mang theo bệ phóng 9P151 và một tên lửa, trợ thủ mang theo 3 tên lửa nữa.
Giá của phiên bản xuất khẩu năm 1992:
Tên lửa 9M131 $13.500
Bệ phóng 9P151 $70.000
Miêu tả
Tên lửa được phóng đi từ bệ phóng 9P151 - bệ phóng này gồm ống phóng và một giá đỡ 3 chân đơn giản. Tên lửa cũng có thể bắn từ trên lưng- nhưng cách bắn này yêu cầu nhiều kỹ năng của người xạ thủ. Bệ phóng có tổng trọng lượng 10.2 kg. Tên lửa được phóng ra từ ống phóng bởi một động cơ đẩy thay vì một máy phát khí của tổ hợp 9K111 Fagot (AT-4 Spigot), dù cả hai tên lửa của 2 tổ hợp đều được thiết kế bởi cùng một phòng thiết kế. Hệ dẫn hướng 9S816 được cấp nguồn bằng một pin nhiệt gắn vào ống phóng ngay trước khi phóng.
Tên lửa có thể phóng từ một không gian hẹp như một tòa nhà hay hang động, nhưng cần ít khoảng trống ít nhất phía sau là 6 m, và thể tích bên trong ít nhất là 100 m³. Tên lửa có tầm bắn tối thiểu là 140 m, và có thể tấn công mục tiêu đang di chuyển với vận tốc 60 km/h.